BÁT NHÃ TÂM KINH


Tay Phật chìa ra che người không sợ hãi
Tâm trí vững vàng trông cậy Đức Như Lai
Con người như ngọn cỏ, cành cây
Mong manh, yếu ớt nhưng bền bỉ, cứng rắn. 


Con người ai không phạm sai lầm? 
Sống ở đây, tâm hồn phải sáng
Ta đâu có ở đây mãi mãi? 
Xa lìa nơi đây rồi, ta sẽ lại là ta. 


Thiện hay ác do tâm người thấu hiểu
Khổ hay sướng do lòng người chọn lấy
Ai quyết định mọi thứ ở kiếp người? 
Không phải ta, mà do nơi Đức Phật. 


Là con người, sống khiêm tốn, bao dung
Phẩm hạnh ấy, bao đời nay ghi khắc
Tính toán, hơn thua rồi sẽ đi về đâu
Cuộc đời này thấy rộng mà hóa không. 


Mặt nước lặng im nơi hồ sen thanh tịnh
Tâm hồn phẳng lặng chẳng vướng bận điều chi
Ai nỡ làm đau một vết thương đã lành? 
Ai nỡ làm thương một con chim đang hót? 


Cây là tĩnh, nơi che chở Đức Phật
Là nhẫn nại trước sóng gió, mưa sa
Phật thiền tâm, ai nỡ mang phiền não? 
Cây là Người đâu phải thứ vô tri? 


Tâm hồn trong sáng, Phật hỏi sao bất hạnh? 
Khóc và cười, cũng hành động mà thôi
Nói không nhiều nhưng nghĩ điều trong sạch
Làm không nhiều nhưng tâm không vết nhơ. 


Là con người, cũng chỉ cần thế thôi
An nhiên, tự tại, bình an, ta tự biết
Cảm nhận bằng sự khiêm tốn, bao dung
Người đức độ, chuẩn mực, cao quý. 
Đưa tay ra, ta kéo người đứng dậy
Sống cuộc đời trọn vẹn hậu từ bi. 
Thưởng phạt đời này không theo ta mãi mãi
Trí tuệ, an bài mới chính thuộc về ta. 

Comments

Popular Posts