NẮM CHẶT TAY CHÀNG, THIẾP KHÔNG BUÔNG.
Người ngẫm, đời ngẫm
Nhìn xung quanh bao la bát ngát
Nhìn bông hoa hải đường
Đời mình có mấy tiết son đâu.
Nhớ xưa kia phu thê an bài
Tay đặt tay rỡ rạng tỏ thúy
Mà nay ngàn phương cầu khẩn
Vẫn chẳng hồi báo kiếp nhâm ơn.
Nghe một câu, lòng như thắt lại
Dạ bồn chồn sao mãi chẳng yên
Sợ một câu mà sao lại viết
Hãi một câu, nghe dạ tơi bời.
Ôm thật chặt, không sao đừng lo
Cầm chặt tay, ánh mắt đượm buồn
Sao lại vậy, có đổi được không?
Xin cho tôi ở bên Người mãi.
Đời người có mấy tiết son đâu
Giá chàng đừng nói, thiếp đừng viết
Giá Trời hiểu lòng thiếp đau như cắt
Nhìn chàng đau, ước đổi mệnh ly tâm.
Nhìn xung quanh bao la bát ngát
Nhìn bông hoa hải đường
Đời mình có mấy tiết son đâu.
Nhớ xưa kia phu thê an bài
Tay đặt tay rỡ rạng tỏ thúy
Mà nay ngàn phương cầu khẩn
Vẫn chẳng hồi báo kiếp nhâm ơn.
Nghe một câu, lòng như thắt lại
Dạ bồn chồn sao mãi chẳng yên
Sợ một câu mà sao lại viết
Hãi một câu, nghe dạ tơi bời.
Ôm thật chặt, không sao đừng lo
Cầm chặt tay, ánh mắt đượm buồn
Sao lại vậy, có đổi được không?
Xin cho tôi ở bên Người mãi.
Đời người có mấy tiết son đâu
Giá chàng đừng nói, thiếp đừng viết
Giá Trời hiểu lòng thiếp đau như cắt
Nhìn chàng đau, ước đổi mệnh ly tâm.
Bao điều mình ấp
ủ sẽ ra sao?
Ai bảo vệ cho người dân chàng hỡi?
Giang sơn ai dìu dắt bây giờ?
Cho thiếp đổi cho chàng có được không?
Chàng đứng lên, thực hiện ước mơ của thiếp
Chàng khỏe mạnh, thiếp thấy lòng an tâm
Cho thiếp ở bên chàng, ở mãi mãi
Ban phúc lành, khẽ âm thầm vui tươi.
Đàn một khúc, thiếp gảy đôi câu
Chàng nhìn thiếp rồi khẽ mỉm cười
Vẫn ánh mắt bao dung, uy điềm
Nhưng nụ cười sao mệt mỏi chàng ơi.
Thiếp đến bên chàng rồi quỳ xuống
Nắm chặt tay chàng, thiếp khóc nấc lên
Sao lại thế, chàng làm gì sai?
Thiếp đau lắm, chàng ơi làm sao tỏ.
Ai bảo vệ cho người dân chàng hỡi?
Giang sơn ai dìu dắt bây giờ?
Cho thiếp đổi cho chàng có được không?
Chàng đứng lên, thực hiện ước mơ của thiếp
Chàng khỏe mạnh, thiếp thấy lòng an tâm
Cho thiếp ở bên chàng, ở mãi mãi
Ban phúc lành, khẽ âm thầm vui tươi.
Đàn một khúc, thiếp gảy đôi câu
Chàng nhìn thiếp rồi khẽ mỉm cười
Vẫn ánh mắt bao dung, uy điềm
Nhưng nụ cười sao mệt mỏi chàng ơi.
Thiếp đến bên chàng rồi quỳ xuống
Nắm chặt tay chàng, thiếp khóc nấc lên
Sao lại thế, chàng làm gì sai?
Thiếp đau lắm, chàng ơi làm sao tỏ.
Chàng hôn nhẹ trán thiếp rồi nắm chặt tay
Ngọc Hân ơi, đôi ta đang hưởng phúc
Mấy năm trời đổi an bài vĩnh viễn
Ta bên nàng không bao giờ chia ly.
Chàng đã hứa với Ơn trên như thế?
Nhận đắng cay để đổi lấy nhân duyên
Thiếp và chàng sẽ bên nhau mãi mãi
Có khổ chi cũng mấy năm kiếp này.
Thiếp ôm chàng, lòng nửa buồn nửa vui
Muốn quỳ mãi bên tướng công của thiếp
Thiếp nửa sợ nửa vui vì thiếp biết
Chỉ là vài năm khốn cùng sẽ qua đi.
Chăm sóc chàng đợi lúc gặp lại nhau
Chàng ra đi, tay vẫn còn ấm
Mặt vẫn tươi như mỉm cười với thiếp
Mình được an bài rồi đó Ngọc Hân ơi.
Giờ còn thiếp đợi lúc mọi sự hoàn tất
Về bên chàng trọn vẹn khẽ đan tay
Đau đến mấy thiếp cũng chịu được
Sẽ qua thôi, mệnh với mệnh an bài.
Đặt tay thiếp lên trái tim rung khẽ
Nhớ lời thề trước lúc tạm chia xa
Hãy sống tốt, nàng chỉ cần sống tốt
Sẽ an bài, đừng lo sợ điều chi
Ta bên nàng, ta mãi mãi ở bên
Hãy cảm nhận bằng lòng bao dung, nhân ái
Hãy vị tha với cả những người khó tha thứ nhất
Có như vậy, ta mới gặp lại nhau.
Chàng buông tay, thiếp cố nắm thật chặt
Chàng mỉm cười, thiếp biết đã an nhiên
Dạ yên tâm, sống thật tốt, thật vững
Để muôn đời, mình lại khẽ đan tay.
Đặt tay chàng lên trái tim của thiếp
Giữ thật chặt trước lúc tạm chia xa
Lệ ngân dài đến lúc phải xa
Lòng thiếp quặn chỉ mong chàng mở mắt.
Nhìn thiếp một lần nữa, tướng công ơi
Phải xa chàng thiếp biết sống ra sao
Sẽ an bài thôi nhưng sao đau quá
Tướng công ơi, nắm lấy tay thiếp đi.
Chàng cảm nhận được tiếng thiếp phải không?
Mặt vẫn tươi nhưng mắt rơi giọt lệ
Cảm ơn chàng đã che chở đôi ta
Để kiếp sau ta còn gặp lại.
Nhìn chàng đi, lòng thiếp như chết lặng
Cố gảy đàn để cảm nhận tướng công
Nhưng lệ rơi thiếp đau nhiều lắm
Còn bao nhiêu năm nữa để gặp lại nhau.
Khi thiếp đi, chàng nắm tay thiếp nhé
Ta bên nhau nối lại những sắt se
Sẽ bù lại hết những đau khổ kiếp này
Bằng nhân duyên ta được ban vĩnh viễn.
Comments
Post a Comment