TÔI, TỐI, TỒI, TỘI
Cái tôi luôn dẫn bạn tới sự sai lầm, nó là điều ngược với tự trọng. Trong cái tôi có sự ích kỉ, yếu đuối, tự cao, nó khiến cho tâm bạn trở nên tối đi, khi tâm tối, cuộc đời của bạn cũng trở nên tối theo. Đời người trước khi được đo bằng những cái bạn có, nó sẽ được đo bằng việc bạn đã sống đúng với tâm của mình như thế nào. Tâm tạo ra tầm, tầm nhìn là cái cần được mở rộng ra theo thời gian để bạn hiểu biết và am tường hơn. Bạn chỉ có tầm nhìn xa khi bạn sống trung thực và tử tế để những điều ấy dẫn đường cho bạn đi mà thôi. Sự ấu trĩ, thiển cận là cái đến khi bạn chọn cái tôi thay vì tự trọng. T là nhìn nhận thực tế, Ô là khi bạn có được sự sáng suốt nhờ nhân cách, bạn sẽ biết tôn trọng người khác một cách chân thành, còn chữ I là sự trung thực. Đó là ba điều cơ bản mà bạn cần có để sống tốt cuộc đời của mình. Nhưng nếu bạn đánh mất đi chúng, thay cách nhìn nhận thực tế bằng sự tiêu cực, bạn sẽ không thể dung hòa được cuộc sống của mình, rồi bạn thay nhân cách bằng trí thông minh của sự bon chen, trong bạn chỉ còn sự tính toán thôi. Và khi bạn thay sự trung thực bằng dối trá thì đó là kết quả của sự tiêu cực và bon chen. Sống như vậy, bạn nhận về sự mệt mỏi nhiều hơn là hạnh phúc. Thanh sắc của từ Tối là những cú trời giáng khi bạn đánh mất dần phúc đức của mình, Thanh huyền của từ Tồi là sự vội vàng, bạn đánh mất đi bản thân thì bạn sẽ không giữ được sự điềm tĩnh nữa, có chăng cũng chỉ là không vội thôi. Còn thanh Nặng của từ Tội là kết quả sau cùng, nó là khi bạn không biết điểm dừng rồi tự mang về những món nợ cho mình. Đừng đánh mất đi sự nho nhã, hiểu biết chỉ vì sự bon chen, kết quả không tốt, chỉ một mình bạn nhận thôi.
Tôi, tối, tồi, tội là một triết lý sống. Khi bạn phân định rõ được giữa cái tôi và lòng tự trọng, bạn sẽ giữ được những điều tốt của mình chỉ bằng việc hoàn thiện cách sống và từ chối mọi sự sai trái của cái Tôi.
Người hiểu về cuộc sống thường sẽ bao dung, chẳng phải vì lí do gì phức tạp cả, chỉ là họ hiểu thôi.
Comments
Post a Comment