TU VÀ TÙ
Khó khăn là để hoàn thiện bạn thôi, đừng sợ nó, hãy luôn giữ chặt đức tin.
Tu là rèn luyện bản thân để đạt tới niết bàn còn Tù cũng là như vậy nhưng trước hết, bạn cần bỏ đi sự vội vàng và tiêu cực của bản thân, cái vẫn được gọi là Bụi trần đã. Tu là bạn hiểu khó khăn để tìm được sự thoải mái ở trong đó, còn Tù là bạn cảm thấy khó chấp nhận những khổ sở đến với mình nên cảm thấy dằn vặt và tù túng. Rèn luyện nhân cách cùng trí tuệ là một quá trình. Mọi sự phỉ báng từ những người không hiểu bạn cùng mọi sự bon chen giống như những hạt bụi. Chúng ở trong không khí, bụi chỉ có thể phủ lên viên ngọc một chiếc áo khoác không đẹp nhưng không thể làm ảnh hưởng tới vẻ đẹp cùng sự thuần khiết của viên ngọc được. Mọi khổ sở cũng giống như sự mài dũa, khi viên ngọc vừa được lấy ra khỏi con trai, nó chưa thực sự hoàn hảo, phải trải qua sự mài dũa, nó mới trở nên tinh khiết và làm cho người ta trân trọng. Con người cũng vậy, tâm của bạn cũng giống như một viên ngọc. Đi tu và đi tù cũng không khác nhau là mấy, bạn vẫn được bảo vệ và che chở thôi, bạn vẫn có lí do để ngẩng cao đầu. Đi tu là đi đạt tới niết bàn còn đi tù là thêm vào trước đó một bước, đấy là hoàn lương.
Khó khăn là một phần quan trọng để tạo nên câu chuyện cho cuộc đời của mỗi người. Sự cứng rắn, kiên trì, quyết đoán và tử tế của một con người chỉ có được khi người đó dùng nhân cách để đối diện với mọi thứ thôi.
Bông sen đẹp và đi vào huyền thoại vì ở giữa một vũng bùn, nó vẫn tỏa hương và không gì có thể làm vấy bẩn loài hoa ấy được. Lòng tốt của con người cũng vậy, dù xung quanh bạn có là mây đen u ám, chỉ cần cứ giữ chặt đức tin và sống đúng với phẩm hạnh của mình, bạn vẫn giữ được mình tránh xa khỏi sự tiêu cực để hướng về những điều tốt đẹp thôi.
Comments
Post a Comment