TRUYỆN SÁNG TÁC: MAIKA, CÔ BÉ KÌ LẠ
Câu chuyện về "Cảm xúc"
Đây là câu chuyện do tôi tự kết hợp giữa cốt truyện của hai bộ phim "Maika - Cô bé từ trên trời rơi xuống" và "Người truyền kí ức - The Giver"
Maika là một cô bé sống ở trên một hành tinh ngoài Trái Đất, nhưng mọi người trên đó lại có hình dạng rất giống con người. Thế giới của Maika rất hiện đại, họ có thể chữa được mọi loại bệnh, đặc biệt là mỗi người đều có khả năng chữa lành vết thương cho mình và cho người khác chỉ bằng đôi bàn tay. Nhưng đó chỉ là những vết trầy xước thôi, còn những vết thương sâu hơn thì phải để tự khỏi hoặc chữa trị bằng thuốc và máy móc. Họ còn có thể điều khiển được đồ vật và biết bay nữa, nhưng họ cũng không bay xa được mà chỉ là nhấc người lên cao một cách tự nhiên mà không cần dùng lực ở chân như nhảy thôi. Và một điều đặc biệt nữa là mỗi người khi sinh ra đều được tiêm một loại thuốc đặc biệt khiến cho họ không còn cảm xúc và không biết đau là gì nữa, ở đó, không có tình yêu đôi lứa hay tình bạn như ở Trái Đất, mọi người chỉ đơn giản là tiếp xúc với nhau, người lớn sẽ kết hôn với người khác giới độc thân đầu tiên họ gặp vào tuần sinh nhật tuổi 28. Ở đó, họ cũng được phát một chiếc vòng cổ có mặt là một viên đá quý to bằng đốt ngón tay cái màu đỏ. Mẹ Maika nói khi mặt đá ở vòng cổ của người nào sáng lên thì nghĩa là người đó được chọn. Từ lúc sinh ra tới giờ, Maika chưa bao giờ nhìn thấy mặt đá của ai sáng cả, nên cô bé cũng không quan tâm tới điều đó.
Ở thế giới của Maika còn có điều lạ nữa là con người không được tiếp xúc với động vật. Tất cả động vật đều được ở một khu thảo nguyên riêng, có người chăm sóc, mọi người chỉ được nhìn chúng qua màn hình tại nhà hoặc tại phòng thăm quan của khu thảo nguyên đó thôi.
Nhưng đó chưa phải là cái hay nhất, có một thứ mà ngày nào Maika cũng thích ngắm nhìn, đó là quả cầu Trái Đất, khi nhìn vào quả cầu đó, Maika có thể thấy được những màu sắc rất sinh động và mọi hoạt động của thực vật và động vật trên Trái Đất, chỉ trừ một thứ mà cô bé không nhìn thấy được, đó là con người. Maika luôn mong ước có một ngày được đến thăm Trái Đất, vì mọi thứ ở đó quá đẹp, trái ngược hẳn với thế giới của Maika, một thế giới hiện đại nhưng chỉ toàn màu trắng, đen và xám.
Một ngày, Maika đang trên đường đi học về thì cô bé rơi vào một cái hố, cái hố đó dẫn Maika tới nơi mà cô bé luôn mong ước được tới, đó là Trái Đất. Mọi thứ diễn ra trong cuộc hành trình của Maika giống như trong phim “Maika, cô bé từ trên trời rơi xuống”. Nhưng có một điều đặc biệt là mỗi khi đem lại niềm vui cho người khác thì khả năng của Maika lại được tăng lên, bây giờ cô bé có thể chữa lành được những vết thương sâu hơn và bay xa hơn đến nỗi có thể đưa các bạn mình bay cùng cả một đoạn xa. Trong thời gian đó, bạn của Maika dẫn cô bé đi gặp hai em bé mà họ rất quý mến, nhưng hai em bé này không khỏe mạnh, mà một em bị liệt ở chân, còn một em bị bệnh ung thư. Maika kể cho hai em ấy và các bạn của mình rằng ở hành tinh của cô bé cũng có hai căn bệnh này, nhưng người dân ở đó không được chữa khỏi hẳn, họ chỉ được phát thuốc để uống và được điều trị một số cái rất cơ bản thôi, còn lại họ đều phải tự mình cố gắng. Mẹ Maika nói, đó là quy luật, vì ở hành tinh của Maika, mọi người được rèn luyện để trở thành những con người mạnh mẽ và bình tĩnh nhất có thể, như vậy họ mới giúp ích được cho hành tinh. Nhưng có một điều lạ là, số lượng người khỏi bệnh lại rất cao, chỉ có một số rất ít là không qua khỏi thôi. Ở thế giới của Maika, họ gọi đó là bệnh tự khỏi. Vì chỉ cần họ tập trung cố gắng hết sức cho mục tiêu của bản thân, họ sẽ khỏi bệnh một cách hoàn toàn tự nhiên. Hai đứa trẻ đó đã áp dụng cách của Maika và lời khuyên của các bạn cô bé, chúng đã đặt hết niềm tin vào Chúa Trời, cố gắng tập thể dục, ăn thực phẩm tốt cho bệnh của mình và cố gắng tìm ra cho mình một mục tiêu để cố gắng, nhưng vì còn quá nhỏ, nên chúng chưa biết mình sẽ làm nghề gì trong tương lai, vậy là hai đứa quyết định sẽ tích lũy thật nhiều kinh nghiệm và ghi vào một cuốn sổ, chúng sẽ dùng những kinh nghiệm đó để giúp những bạn bị bệnh giống mình và những người đang đau khổ có niềm tin vào cuộc sống và có thêm nghị lực để vượt qua khó khăn. Vậy là dần dần, chúng cảm nhận được bệnh của mình đang đỡ đi một cách rất rõ ràng. Vậy là chúng biết, trước sau gì chúng cũng sẽ khỏi bệnh thôi.
Câu chuyện mà Maika kể cho bọn trẻ nghe và những kết quả của hai đứa trẻ bị bệnh đã kéo sự tò mò của một tổ chức về cô bé. Họ đã mời cô bé cùng những người bạn của mình đến buổi họp báo. Ở buổi họp báo đó, Maika đã thể hiện khả năng của mình bằng việc di chuyển đồ vật, chữa những vết thương sâu hơn cho những người bị thương và kể về cách chữa những căn bệnh tự khỏi trên hành tinh của mình. Trong đó, Maika có nói đến một căn bệnh mà ở Trái Đất gọi là bệnh HIV, cô bé nói ở hành tinh của mình, những người không chịu cố gắng hết sức để hoàn thiện và kiểm soát bản thân quá nhiều lần sẽ mắc phải một căn bệnh gọi là "Bệnh đề kháng", nhưng chỉ cần họ chịu sửa chữa và cố gắng hết sức để có được một kết quả nhất định thì căn bệnh đó cũng tự khỏi dần dần. Vì tuy đó là căn bệnh do họ tự gây ra nhưng đối với mọi người ở đó, sai lầm là để sửa chữa chứ không phải để hối tiếc, nên đó cũng là bệnh tự khỏi
Mọi người rất quý mến Maika, sau buổi họp báo đó, họ đưa cô bé đến thăm những nhà trẻ mồ côi, các bé rất quý Maika, nhưng cô bé không cảm nhận được bất cứ một điều gì cả, cô bé không có cảm xúc. Cho đến khi, có một em bé đến thơm vào má của Maika, cô bé rất bất ngờ vì đó là hành động bị cấm ở hành tinh của Maika, họ nói đó là hành động rất mất vệ sinh và có thể khiến cho người khác bị bệnh, nên mọi người coi đó là hành động xúc phạm và không ai làm như vậy cả. Nhưng khi Maika nhận được cái thơm đó, cô bé lại cảm nhận được niềm vui, cô bé cảm nhận được mọi người rất quý mến mình. Lần đầu tiên, Maika biết khóc là gì và biết như thế nào là một nụ cười tươi. Cô bé bắt đầu cảm nhận được tình bạn thật sự. Cô bé rất thương các em bé ấy, Maika nói với các em ấy rằng “Các em may mắn hơn những bạn khác rất nhiều, vì những gì các em đang trải qua lúc này đều là một sự chuẩn bị cho sự trưởng thành, chỉ cần các em quan tâm người khác thật nhiều và luôn giữ trong mình lòng nhân ái cùng sự vị tha thì các em không chỉ nhận được những kết quả xứng đáng nhất mà còn nhận được thêm sự bù đắp nữa”. Khi nói xong, Maika cảm thấy rất mệt, cô bé không biết tại sao mình lại bị như vậy, nhưng cô bé đã ngất đi. Mọi người đưa Maika ra xe và định đưa cô bé đến bệnh viện, nhưng một người bạn của Maika nói rằng cô bé bị dị ứng với môi trường ở bệnh viện, nên họ quyết định đưa cô bé về nhà và mời bác sĩ đến xem cho cô bé. Khoảng bốn tiếng sau, khi mọi người đã về hết, cả bác sĩ cũng về vì Maika chỉ bị mệt, nên nằm nghỉ một chút là khỏe, cô bé tỉnh dậy và thấy một vài người bạn đang ngồi cạnh giường của mình. Cô bé nói với mọi người rằng mình đã khỏe rồi, rồi rủ mọi người ra ngoài bãi cỏ chơi. Khi vừa tới bãi có, viên đá trên vòng cổ của Maika bỗng nhiên phát sáng, các bạn của Maika hô lên “Maika, em là người được chọn đó”. Khi đó, bỗng nhiên Maika cảm thấy người nhẹ đi rất nhiều, cô bé bắt đầu bay lên, bỗng nhiên một suy nghĩ xuất hiện trong đầu của Maika “Đã đến lúc về nhà rồi”. Cô bé nói với các bạn mình “Đã đến lúc Maika về hành tinh của mình rồi, Maika sẽ quay lại thăm các bạn, trước khi bay lên cao hơn, cô bé dùng ngón tay của mình vẽ lên lòng bàn tay của Tom, người bạn mà Maika ở cùng nhà một bông hoa năm cánh, Maika nói khi nào bông hoa đó sáng lên nghĩa là Maika sắp quay lại thăm mọi người, hẹn gặp mọi người ở nhà anh Tom nhé. Vậy là Maika bay lên.
Khi bay lên đến mây, Maika thấy có một cái ống đang hút mình vào, đó là cái ống đưa Maika về phòng của cô bé. Khi tới nơi, Maika chạy xuống dưới nhà tìm bố mẹ mình, cả nhà thấy viên đá của Maika phát sáng, họ hiểu cô bé là người được chọn. cả gia đình đi ra cửa, họ chọn nút “Magic” và đi qua nó, đó là nút của cánh cửa thần kì, họ có thể tới bất kì đâu họ muốn nếu họ không muốn đi tới đó theo cách thông thường. Tới nơi, Maika được gặp một người đàn ông, người này khoảng 60 tuổi và có khuôn mặt rất phúc hậu, người đó nhìn Maika rồi cười rất tươi, sau đó, ông ấy hỏi Maika rằng “Con đã biết nhiệm vụ của mình chưa?”. Maika nói “Dạ, người dân ở hành tinh của chúng ta rất mạnh mẽ, tỉnh táo và bình tĩnh nhưng chúng ta vẫn cần một thứ rất quan trọng, nếu không có thứ đó, chúng ta sẽ chỉ tồn tại thôi, đó là cảm xúc. Con đã có một trải nghiệm rất lạ ở Trái Đất, con không biết tại sao con lại đến được đó, nhưng khi con được một cô bé ở nhà trẻ mồ côi thơm vào má, con bắt đầu cảm nhận được niềm vui và nỗi buồn, đó chính là cảm xúc. Con đã thấy được các em bé đó đã tự chữa khỏi được căn bệnh mà con người ở đó không chữa được bằng cảm xúc và sự cố gắng, họ cũng tạo ra được rất nhiều thứ hiện đại, chỉ có điều họ không hiện đại bằng chúng ta thôi, vì không phải ai trong họ cũng mạnh mẽ, tỉnh táo và bình tĩnh như chúng ta. Nên con nghĩ, nếu chúng ta có thêm cảm xúc, chắc chắn mọi người sẽ tạo được những điều kì diệu và hành tinh của mình sẽ còn phát triển hơn nữa”
Người đàn ông đó mỉm cười và nói “Con nói đúng rồi, nhưng còn thiếu, khi con người có cảm xúc, màu sắc trên hành tinh này sẽ được xuất hiện, họ sẽ được tiếp xúc với động vật và được chăm sóc cho chúng bằng tình yêu thương thật sự. Khi đó, cuộc sống mới thật sự bắt đầu”
Maika hỏi "Ở Trái Đất, con thấy con người ăn thịt động vật, như vậy là rất độc ác, con sợ điều đó sẽ xảy ra khi người dân được nuôi động vật"
Người đàn ông đó đáp "Nếu ai giết động vật thì viên đá của người đó sẽ chuyển thành màu đen và người đó sẽ phải chịu một căn bệnh không thể chữa khỏi được"
Maika hỏi thêm “Thưa ngài, cảm xúc rất tốt, vậy tại sao người dân của mình lại không được có cảm xúc ạ?”
Người đàn ông đó nói “Vì cảm xúc khiến cho con người ta yếu đuối, ích kỉ và độc ác, khi con có cảm xúc, con sẽ phải chịu đau, con sẽ phải nhận tổn thương và rất nhiều điều khác, vì vậy, chúng ta đã quyết định không cho người dân của mình có cảm xúc cho tới khi họ thật sự có thể mạnh mẽ và bình tĩnh để thực sự trở thành những con người có ích cho hành tinh này. Vì vậy, những đứa trẻ được sinh ra vẫn phải được tiêm thuốc, khi chúng đã đủ điều kiện để nhận được thuốc giải, chúng sẽ được giải bằng cách như con nói là người yêu thương chúng thật sự sẽ thơm vào má của chúng. Còn nếu như ai vội vàng thì đứa trẻ đó sẽ chết”
Maika đáp “Tại sao chúng ta lại phải làm như vậy, như vậy là yếu đuối, chúng ta sợ hãi nên chúng ta mới làm như vậy. Có rất nhiều người mạnh mẽ, tỉnh táo và bình tĩnh, nếu họ có thêm cảm xúc nữa thì chỉ cần như vậy thôi là đủ để họ giúp những đứa trẻ đó trở thành những công dân có ích rồi.
Người đàn ông đó hỏi Maika “Vậy con không nghĩ tới mặt trái hả, chúng ta không thể nói trước được điều gì cả, con biết mà”
Maika đáp “Chúng ta sẽ có cách, con nghĩ như vậy thưa Ngài, con người ta hơn nhau ở cách nhìn nhận và khả năng kiểm soát thôi, người dân của chúng ta làm được những điều đó, còn sự mạnh mẽ thật sự không phải là sự vô cảm mà là lòng nhân ái và sự vị tha. Con hiểu tại sao Ngài nói khi con người được tiếp xúc với động vật và được chăm sóc cho chúng thì cuộc sống mới thực sự được bắt đầu, vì đó là những khoảnh khắc lòng nhân từ của chúng ta được tỏa sáng và giúp chúng ta cảm nhận được sự bình an và niềm hạnh phúc thật sự. Nên chỉ cần có những chương trình thật hay để giúp họ kiểm soát được cảm xúc và cách nhìn nhận thì những mặt trái của cảm xúc sẽ được giảm thiểu tối đa và rủi ro cũng sẽ như vậy”
Người đàn ông đó đáp “Giỏi lắm, ta rất tự hào về con, con về chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu buổi làm việc đầu tiên để đưa ra một số luật mới và thay đổi một số luật cũ”
Maika và gia đình chào tạm biệt người đàn ông đó, sau đó, một cánh cửa hiện ra, họ bước qua cánh cửa đó và về nhà. Mọi người trong gia đình Maika thơm vào má nhau, họ bắt đầu cảm nhận được niềm hạnh phúc đang lan tỏa, Maika lần đầu tiên thấy được nụ cười tươi nhất của gia đình mình. Họ cùng nhau chuẩn bị cho buổi làm việc vào ngày mai của Maika trong niềm hạnh phúc và đầm ấm thật sự.
Comments
Post a Comment