ÁC





Ác là bằng Á cộng với C. Mọi sự độc ác đều xuất phát từ suy nghĩ tiêu cực của nỗi sợ hãi, tổn thương và lòng tin. Nhưng điều tạo ra tất cả những kết quả đáng buồn ấy chính là ở việc thay vì tích lũy kinh nghiệm và suy nghĩ tích cực, việc nghĩ về những khuyết điểm của người khác, mặt trái của cuộc sống hoặc những nỗi buồn mà đáng lẽ bạn nên buông bỏ sẽ khiến cho bạn lún sâu hơn vào sự tiêu cực, buồn phiền. Bạn sẽ không quên được những điều mà mình nên quên, lí do cho những điều ấy đều là ở suy nghĩ của bạn. Cuộc sống này nếu điều gì là cần thiết để buông bỏ thì bạn hãy buông bỏ bởi vì trí óc của bạn không đủ rộng để bạn có thể nhớ hết được tất cả mọi thứ, bàn tay bạn cũng không đủ lớn để bạn giữ được tất cả. Hãy buông những cái không dành cho mình, như vậy bạn mới giữ được những cái là của mình. Kết quả cuối cùng của sự độc ác là sự ân hận, dày vò và mất mát, đó mới là những nỗi đau đủ lớn để bạn phải kêu lên Á trong tuyệt vọng.

Trong tiếng Việt, từ "Ác" là một kết quả của những sự lựa chọn sai lầm. Khi bạn phụ thuộc và ỷ lại vào người khác, bạn sẽ sinh ra đổ lỗi cho hoàn cảnh. Bạn quên mất một câu nói rất quan trọng là vạn sự bởi mình. Vui là ở bạn mà buồn cũng là ở bạn, mọi thứ đều xoay quanh bạn. Nhưng bạn lại quên mất điều ấy, nên những kết quả mà bạn nhận lại thay vì giúp bạn tích lũy được nhiều kinh nghiệm đúng đắn để trở nên quyết đoán hơn, bạn lại bị lôi kéo bởi những suy nghĩ tiêu cực và trở nên bảo thủ. Khi sự bảo thủ được cộng thêm sự tiêu cực, trong bạn sẽ tồn tại nhiều sự giận dữ, ích kỉ, có nhiều thế mạnh thì bạn sinh ra tự cao, còn có ít thế mạnh thì bạn lại thấy mặc cảm. Vậy là những cảm xúc ấy cứ diễn ra với bạn hàng ngày, khiến bạn không còn giữ được sự bình an trong tâm hồn nữa rồi dần dần đánh mất đi phẩm hạnh và cuối cùng là lương tâm của mình.


Bạn còn nhớ giây phút mà bạn được sinh ra không? Bạn đã khóc một cách vô tư, sự vô tư và đáng yêu của bạn khiến cho những người ở tận cùng đau khổ cũng cảm thấy ấm áp, họ mỉm cười vì sự có mặt của bạn. Một thiên thần xuất hiện, bạn là một điều gì đó rất quý giá với bố mẹ của mình. Bạn thay đổi họ từ sâu bên trong, họ muốn sống vì bạn, họ muốn bảo vệ nụ cười ấy vì nó nhắc họ về sự thánh thiện và về những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Rồi thời gian qua đi, bạn lớn lên, đi theo con đường của riêng mình, bạn nhìn mọi thứ theo cách mà bạn hiểu. Rồi những điều ấy cứ vậy dẫn bạn đi tới những kết quả mà khi nhìn lại, có thể bạn sẽ mỉm cười hài lòng nhưng cũng có thể bạn sẽ phải day dứt trong ân hận.


Đôi bàn tay của bạn đã từng có lần kéo người khác đứng dậy, nó đã từng có lần dẫn người khác đi theo lẽ phải. Bên trong lòng bàn tay của bạn có các đường vân tay, một phần nào đó, chúng nói về số phận của bạn. Ở hiền thì sẽ gặp lành, gieo gió ắt sẽ gặt bão, vẫn luôn biết là như vậy nhưng vì điều gì mà bạn lại đi ngược lại, chỉ có bạn mới trả lời được những lí do ấy có đủ thuyết phục hay không thôi. Bởi vì đến một lúc nào đó, trưởng thành hơn rồi, bạn sẽ hiểu mình chỉ cần sống đúng và hoàn thiện thôi, vươn lên để trở nên tốt hơn cũng cần rất nhiều sự cố gắng, nó thậm chí còn cần nhiều sự cố gắng hơn cả việc đạt được một địa vị nào đó. Bạn có phúc đức, trí tuệ, nhân cách, những điều ấy sẽ mang lại cho bạn những kết quả xứng đáng nhất, việc của bạn chỉ là sống thật đúng thôi. Đừng bon chen, điều duy nhất mà bạn nhận lại từ lối sống ấy chỉ là sự vồ vập và hơn thua thôi.

Comments

Popular Posts