GIÀNH


Khi bạn để cho bản thân tệ đi, những gì lẽ ra là của bạn, bạn sẽ không giữ được, rồi những người không tốt sẽ giành lấy chúng từ bạn. Đó là khi bạn vội vàng và quên mất việc hoàn thiện bản thân. Sự sai lầm của người khác sẽ kéo bạn đi để trở nên sai lầm. Từ một con người sống đạo đức, chỉ nhận cái dành cho mình, bạn cũng tích lũy những kinh nghiệm ích kỉ, tầm thường để giành lấy những cái không thuộc về mình giống như bao người đang làm rồi đến cuối cùng, cái còn lại trong tay bạn chỉ là sự sám hối mà thôi. Đừng yếu đuối, đừng tự cao, hãy sống tốt và dùng nghị lực để rèn luyện mình. Bạn sẽ có được sự như ý thôi.

G: Bạn không biết lượng sức mình. Khi bạn vướng phải sai lầm ấy, những sự cố gắng của bạn sẽ dẫn bạn tới điều mà bạn đã biết như một sự nhắc nhở rằng bạn nên làm điều phù hợp với mình. Đừng làm điều gì quá sức khi bạn chưa sẵn sàng. Cuộc sống là sự nối tiếp của các bước đi, bạn đi được đoạn đầu tiên, bạn mới đi tiếp được thứ hai rồi thứ ba để vươn tới đích.


I: Bạn thiếu trung thực. Sự trung thực sẽ dẫn bạn đi đến tận chân kinh nhưng lời nói dối sẽ chỉ dẫn bạn đi theo con đường tối tăm của sự tính toán, che giấu, ích kỉ và cám dỗ mà thôi. Bạn nói dối lần đầu, bạn sẽ nghĩ chẳng có gì nhưng lần sai ấy sẽ kéo bạn sai thêm lần nữa rồi đẩy bạn vào vòng xoáy của việc làm sao để không bị phát hiện là nói dối và làm sao để đi đường tắt của sự thuận lợi mà thiếu đi tính trung thực cùng sự cố gắng.

A: Bạn không tự cố gắng. Khi bạn phụ thuộc vào người khác, người ta sẽ cảm thấy khó chịu rồi xa lánh bạn dần dần hoặc cũng có thể họ sẽ lợi dụng bạn. Vì bạn không tự bước trên đôi chân của mình nên bạn sẽ không có sự rèn luyện, khoảng thời gian sống của bạn sẽ trở nên uổng phí. Tới khi hiểu ra, có thể bạn đã đánh mất đi vài thứ quý giá rồi.

N: Bạn bỏ quên các thói quen tốt. Kỉ luật là rất quan trọng, nếu không có kỉ luật, bạn sẽ không thể có được kết quả tốt đâu. Bởi vì đó là xuất phát điểm cho sự trưởng thành của mỗi con người.


H: Bạn không chịu học hỏi. Cuộc sống vốn dĩ là một vũ trụ huyền bí bao la. Mọi thứ ở xung quanh bạn, dù là bông hoa hay ngọn cỏ cũng đều có ý nghĩa riêng vậy nên con người mới viết ra được kinh dịch và xây dựng được văn hóa Nho giáo. Nếu mỗi ngày trôi qua, bạn không rút được điều gì thì lí do là bạn đã đổ lỗi cho hoàn cảnh, quên mất sự khiêm tốn, nhẫn nại. Điều đáng sợ nhất là sự vội vàng vì nó khiến bạn dễ bị sa vào cạm bẫy và không phân biệt được đúng sai. Nhưng không chịu học hỏi từ những điều mà mình gặp hàng ngày, làm cách nào để bạn có đủ kinh nghiệm mà trở nên điềm đạm hơn?

Thanh huyền: Bạn chọn sự bon chen mà bỏ quên tâm huyết. Tại sao chúng ta có tâm huyết. Bởi vì đó là mũi tên chỉ cho bạn biết bạn cần đi theo con đường nào để tới được sự bình an và thành công. Ai cũng có những tâm niệm, nguyện vọng và dự định riêng. Tâm huyết là bạn tạo dựng cho mình, hoàn thiện mình, chín chắn, trưởng thành hơn và để bạn có một cuộc đời viên mãn như ý nguyện. Con đường đi ấy không trải hoa hồng cũng không bằng phẳng nhưng bạn sẽ hạnh phúc vì bạn sống trọn vẹn với mình. Chỉ vì suy nghĩ rằng cuộc đời phức tạp mà dại dột đi theo sự bon chen, bạn sẽ mất đi phúc đức rồi chỉ nhận lại sự ân hận, phiền muộn và sân si thôi.

Comments

Popular Posts