KINH PHÁP CÚ - PHẨM HOA


Bài kệ thứ 47
Người nhặt các loại hoa
Ý đắm say, tham nhiễm
Bị thần chết mang đi
Như lụt trôi làng ngủ.


Hôm nay, bạn sống như thế nào, ngày mai bạn sống như thế nào, ngày kia, ngày kìa cũng vậy, nhưng sau một khoảng thờ gian ngắn, hãy để cho bản thân có thể tự nói với mình, bạn sống tốt. Nếu điều làm cho bạn cảm thấy hài lòng lúc này là tiền bạc, địa vị, mối quan hệ hay bất cứ thứ gì mà bạn sẽ phải trả lại nơi đây nghĩa là bạn chưa thành công, bạn mới chỉ học được một ít. Nhưng nếu câu trả lời của bạn là nhân cách cùng trí tuệ, nghĩa là bạn đã học được rất nhiều điều và sự thành công ấy mới là thực sự. Vui hay buồn ở đây cũng chỉ là tạm thời, những kí ức ở đây rồi bạn cũng sẽ quên như kí ức ở kiếp trước, chỉ có phẩm hạnh cùng trí tuệ mới đi theo bạn mãi, chấm dứt sự sống ở đây là một sự khởi đầu. Bạn có mấy chục năm để cố gắng, nếu mấy chục năm qua đi mà bạn vẫn còn phải lo rằng sau khi hết kiếp sống này, mình sẽ phải sinh ra ở một thân phận như thế nào, có khổ không thì thời gian mà bạn sống ở đây là uổng phí. Nhưng nếu bạn còn 10 năm để thay đổi tất cả và bạn quyết tâm tới cùng thì bạn yên tâm đi, chỉ sau 6 năm thôi, bạn sẽ tự tin mà nói rằng mình đang được ban phúc và mình xứng đáng được sinh ra ở cõi lành. Đó chính là quy luật của cuộc sống. Từ bi và nghiêm minh. Hãy giữ mình tránh xa cám dỗ, người sống không phóng dật, cuộc đời sẽ rất bình an. Đừng để cho mình phải gặp thần chết bằng sự sợ hãi, hãy để giây phút ra đi của bạn thật thanh thản để mình có thể gặp vị thần ấy như một người bạn.

Comments

Popular Posts