KINH PHÁP CÚ - PHẨM HOA


Bài kệ thứ 48
Người nhặt các loại hoa,
Ý đắm say tham nhiễm,
Các dục chưa thỏa mãn,
Ðã bị chết chinh phục.

Hoa vừa là vẻ đẹp của sự thánh thiện cũng vừa là cám dỗ của sự sai lầm. Người nhặt hoa, nếu tâm thánh thiện, sẽ chẳng điều gì cám dỗ được. Hoa là những mong muốn trong đời người, tiền bạc, địa vị, mối quan hệ,..., mọi thứ làm cho bạn cảm thấy hạnh phúc đều là hoa. Khi tiếp xúc với những điều ấy, nếu bạn giữ mình, bạn sẽ nhìn thấy đường đi tới những kết quả đẹp nhất trong một đời người vì bạn xứng đáng. Nhưng nếu bạn bị cuốn vào những thứ ấy, cạm bẫy sẽ là thứ đầu tiên đợi bạn. Tham sân si là độc tố, bạn phải bỏ, không bỏ, bạn sẽ khổ. Các dục là từ đó mà ra, nếu bạn sống mà bị cuốn vào các dục ấy, bạn sẽ rất khổ sở. Hương thơm của hoa có năm bảy loại, tùy tâm mình mà bạn cảm nhận những hương thơm ấy khác nhau. Sự thánh thiện là hoa của sự vững vàng, tử tế, kiên cường và có trước có sau. Chẳng điều gì có thể làm cho hoa thánh thiện bay mất hương thơm được cả. Càng nhiều sóng gió bao nhiêu, hoa ấy càng đẹp bấy nhiêu. Còn cái ác cũng là một loài hoa, đó là hoa của sự đố kị, hận thù, hả hê, loài hoa ấy mang màu tối tăm nhưng lại tỏa ra hương thơm mê hoặc mà chỉ khi bạn tinh tấn giữ mình, bạn mới không bị cám dỗ bởi nó thôi. Hoa ấy gây ra đắm say, tham nhiễm, cuốn người ta vào các dục. Cứ bị cuốn vào đó, sẽ chẳng bao giờ là đủ cả. Các dục là con đường của phóng dật, người vướng phải phóng dật sẽ mất hết phúc, nghiệp sẽ dẫn họ đi để tạo thêm nghiệp, như vậy bao nhiêu sa môn hạnh sẽ mất đi hết. Chẳng còn điều gì nữa. Kiếp người đi là để tích lũy sa môn hạnh, như vậy, bạn mới được hạnh phúc. Nếu không có nó, tất cả những gì còn lại để đi theo bạn đến mãi mãi chỉ là sự ân hận mà thôi.

Comments

Popular Posts