KINH PHÁP CÚ - PHẨM HOA
Bài kệ thứ 44
Ai chinh phục đất này
Dạ ma, Thiên giới này?
Ai khéo giảng Pháp cú,
Như người khéo hái hoa?
Dạ ma thiên là tầng thấp nhất trong cõi trời được Dạ ma cai quản, nơi ấy là cõi dục, thế giới của Phật không phân ra theo thể xác mà phân ra theo tâm hồn. Ví như ở thế giới này, ai tu tâm, sống đời an lạc thì linh hồn của họ vốn đã ở tầng cao của cõi trời, họ giữ mình tránh xa các dục nên họ không thể bị sa vào Dạ ma thiên, tức là cõi của dục vọng hư ảo. Còn ai sống sân si, tham lam, đố kị, hiếu thắng, tâm không khi nào được an trú thì dù còn sống ở đời này nhưng linh hồn đã thuộc về cõi dục rồi. Người chinh phục mọi thứ ở thế giới này bằng sự độc ác cùng quyền lực là người mang rất nhiều món nợ, họ sẽ phải trả khi về cõi mà họ thực sự thuộc về. Còn ai sống tốt để nhận được những điều xứng đáng thì sẽ ngày càng hoàn thiện hơn, tâm hồn ở tầng cao hơn nên sẽ được về nơi an lạc mà hưởng phúc. Phúc và nghiệp ấy có kéo dài đời đời hay không là ở công tu tâm tại thế giới này. Người giảng pháp cú hay nhất là người dặn mình sống đúng với lời kinh ấy mỗi ngày, khi đó chẳng cần nói nhiều, từ cách sống của họ tỏa ra sự phúc hậu, sống đẹp để người khác biết điều họ cần nhận ra cũng là một cách giảng kinh tuyệt vời, người làm được như vậy sẽ luôn nhìn và cảm nhận được những ý nghĩa của mọi sự vật trong cuộc sống, điều mà ít ai thấy được nhưng lại là ngôn ngữ của cõi cực lạc. Cuốn sách của cuộc sống, mỗi người trong chúng ta chỉ có thể đọc bằng tâm, người nhìn được những điều ấy cũng giống như đang đọc được cuốn sách ấy bằng ngôn ngữ của nó, người như vậy là người khéo hái hoa để chia phúc đức cho người đời bằng hương thơm cùng sự kì diệu của những bông hoa ấy.
Comments
Post a Comment