CẦM


 

Khi người khác đưa cho bạn một cái gì đó, người ta sẽ nói bạn cầm lấy, khi bạn cầm một vật gì đó để chuẩn bị đưa cho người khác nghĩa là bạn đang cầm món đồ ấy. Về cơ bản, cầm có nghĩa là cho và nhận. Về nhạc cụ, chữ cầm được sử dụng để đặt tên cho hai loại đàn là dương cầm và vĩ cầm. Đây là hai loại nhạc cụ quý, chính nhờ tên của hai loại đàn này mà tên Cầm tạo cho người ta cảm giác lãng mạn và thơ mộng hơn. Khi bạn biết cách cho đi và nhận lại, nghĩa là từ trong tâm, bạn sống có trước có sau. Đó là kết quả của sự rèn luyện trong nhân cách, trí tuệ. Bạn trung thực, không hơn thua, từ những điều ấy, bạn mới trưởng thành và sống đúng được. Khi một con người biết đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu và biết điều gì là đúng, nghĩa là người ấy đã trải qua rất nhiều điều, mỗi một lần trải qua như vậy, người ta lại giữ mình để tích lũy những kinh nghiệm đúng. Đàn vĩ cầm và dương cầm tượng trưng cho sự sâu sắc và thuần khiết trong một đời người. Đây là hai loại đàn cho âm thanh hay nhất, trong trẻo, tinh tế và đi sâu vào lòng người. Chỉ có ở những dịp thật đặc biệt và trang trọng, người ta mới đàn hai loại nhạc cụ này thôi. Phải thật sự có cảm xúc và có một tâm hồn đẹp, người nghệ sĩ mới chơi dương cầm và vĩ cầm hay được. Ở cuộc sống, bạn sẽ gặp những người rất đáng tôn trọng, họ sống tốt, luôn suy nghĩ hướng thiện, họ hướng về lẽ phải nên tâm hồn họ rất trong sạch. Những người như vậy luôn sống có trước có sau. Bởi lối sống ấy là lý do cho mọi điều tốt đẹp và là kết quả cho sự hoàn thiện trong nhân cách của mỗi con người. 


Cầm có nghĩa là giữ gìn. Dù nó mang ý nghĩa là cầm nắm hay tên của đàn dương cầm và vĩ cầm, nó vẫn mang ý nghĩa ấy. Tiếng đàn vĩ cầm là tiếng được tạo nên bởi những người tinh tế, sâu sắc, kín đáo và chân thành. Cầm rồi buông ra thì dễ nhưng cầm rồi giữ chặt ngay cả khi bạn gần như phải buông ra vì quá nhiều thử thách và vì chúng đến một cách quá dồn dập không phải là một điều dễ. Những người giữ chặt đức tin là người giữ chặt phẩm hạnh, trong tay họ cầm chặt phúc đức. Dù giai đoạn mà họ trải qua khó khăn ra sao, họ vẫn bước đi được với sự bình an bởi họ đã giữ mình. 


Sống xứng đáng là bạn sống mà khi nhìn lại, bạn thấy hài lòng. Những người sống đạo đức hiểu rất rõ điều ấy. Vật chất, địa vị là những phần thưởng của cuộc sống nhưng chúng không theo bạn mãi. Sống đẹp là sống để hiểu giá trị của những thứ vĩnh cửu. Phải là một người rất tinh tế mới có thể cảm nhận được hết ý nghĩa của tiếng dương cầm bởi tâm hồn họ đủ đẹp để hiểu và phải là một người sống rất tốt mới có đủ sự vững vàng để luôn giữ chặt đức tin vì họ biết cái gì cũng sẽ phải qua đi nhưng khi chúng qua đi, nếu trong tay mình được đặt thêm sự bình an nghĩa là mình đã sống đúng. 

Comments

Popular Posts