SANG VÀ SÁNG
Người có tâm hồn trong sáng sẽ có được cách sống đủ đẹp để tạo nên sự sang trọng trong cách nhìn cùng cách nghĩ. Thần thái, phong thái và tầm nhìn nói lên gần như toàn bộ về bạn bởi bạn không thể đòi hỏi người khác thấu hiểu cho mình được, nhưng có một quy tắc như thế này, khi bạn thấu hiểu cho người khác và cho chính mình, họ sẽ đặt niềm tin vào bạn. Chỉ cần thấu hiểu thôi, người ta gọi đó là cách sống.
Sang: Khi bạn gặp một người và bạn cảm nhận được sự cao sang tỏa ra từ người đó, bạn sẽ thấy họ rất giản dị và trân trọng những điều gần gũi với mình. Sự cao sang không phải ở địa vị hay vật chất, nó là ở cách bạn đã hoàn thiện mình, vượt qua khó khăn, đón nhận hạnh phúc và cũng ở cách mà bạn đã sống trọn vẹn mỗi ngày của mình. Mọi sự kiện diễn ra với bạn, mọi người mà bạn gặp đều là do duyên mà đến. Không phải vì bạn nợ điều gì từ kiếp trước thì kiếp này bạn sẽ gặp lại và chỉ có thế mà nó là ở cách sống của bạn, nguồn năng lượng mà bạn truyền vào chính cuộc sống của mình dẫn lối cho bạn gặp những điều xứng đáng với mình. Có một câu hát rất hay trong bài hát "Mùa xuân bên cửa sổ" "Hạnh phúc đâu chỉ có cơm ngon và áo đẹp, mùa xuân đâu chỉ có hoa thơm và nắng hồng". Đúng vậy, hạnh phúc là khi tự bạn có thể cảm nhận và hiểu nó, đó mới là hạnh phúc vì nó là cái mà bạn đã phải cố gắng học về cách sống mới có được nên nó ở lại trong bạn mãi mãi.
Sáng: Người xưa thêm thanh sắc vào từ Sang để tạo thành từ Sáng để bạn và tôi hiểu chỉ cần mình sống trọn vẹn với hạnh phúc mà bản thân đã tự tìm thấy, trong bạn sẽ luôn có sự sáng suốt. Sáng suốt là lương thiện, nó cao hơn sự tỉnh táo bởi vì trong nó có chữ tâm và chữ tầm. Thời gian trôi là để bạn hiểu bạn không thể đánh giá về bất cứ một điều gì cho tới giây phút cuối cùng. Ai bảo một người lao công, một tù nhân hay một người ăn xin, một cô gái điếm,... không có sự cao sang và sáng suốt. Chúng ta là con người, ai cũng có linh hồn và thân xác cả, điểm khác biệt duy nhất là hoàn cảnh, cách nhìn và cách hiểu. Người có thể phân định rõ được giữa cái tôi và lòng tự trọng sẽ giữ trọn trong mình sự sáng suốt, bạn biết cách phản ứng, hiểu bạn luôn có thể ngẩng cao đầu. Thử thách lớn nhất là bạn chiến thắng được cảm xúc cùng suy nghĩ của mình về chính địa vị mà bạn đang ở trước những nhận xét của người ngoài. Một cô gái điếm, một tù nhân hay một người ăn xin cũng có trái tim, họ cũng biết khóc, biết cười, biết hy vọng và họ cũng biết đưa bàn tay của mình ra để kéo người khác đứng dậy. Con người cao là ở cách sống không phải ở địa vị hay vật chất bởi vì hai điều ấy là kết quả. Nghịch cảnh, sự mặc cảm, nước mắt chỉ giống như một vũng sông cạn mà bạn phải vượt qua để đến được những điều xứng đáng. Đức Phật đã chọn sống nghèo khổ, tu luyện bản thân, Người chọn đi hành khất và dạy con người về đức ngẩng cao đầu, đức khiêm, đức giản và đức nhẫn. Người đâu có tiền bạc, Người chỉ có tâm thôi, cái tâm ấy tạo nên sự cao sang và sáng suốt cho Đức Phật. Người chọn cách sống ấy là để giúp chúng ta vượt qua được thử thách lớn nhất đến từ chính suy nghĩ nông cạn của bản thân. Mọi thứ là ở mình thôi bạn ạ.
Comments
Post a Comment