KINH PHÁP CÚ - PHẨM TÂM
Bài kệ thứ 35
Khó nắm giữ, khinh động,
Theo các dục quay cuồng.
Lành thay, điều phục tâm;
Tâm điều, an lạc đến.
Người có tâm dễ động là người coi thường việc giữ giới, họ dễ bị cuốn theo sự bon chen và đánh mất đi nhiều thứ. Từ lúc sinh ra cho tới lúc nhắm mắt xuôi tay, mỗi chúng ta chỉ cần làm duy nhất hai điều, đó là sống đúng với phẩm hạnh và nỗ lực hết mình trên con đường phù hợp với mình nhất. Nhưng hầu hết chúng ta đều vì ái dục cùng các nỗi sợ hãi mà quên đi mất. Bạn muốn giàu có, đó là kết quả. Bạn muốn có một tình yêu đẹp, đó cũng là kết quả. Địa vị cao, tình bạn tốt hay bất cứ điều gì mà bạn mong muốn, tất cả đều là kết quả của phẩm hạnh. Nó cùng nghị lực dẫn bạn đi tới trí tuệ rồi bạn dùng ba yếu tố ấy của mình để có được điều mà bạn muốn. Người khó nắm giữ là người quên điều ấy đi rất nhanh hay thậm chí không còn tin vào nó nữa. Dù trước mắt bạn có là sóng lớn, hãy cứ giữ tâm vững, nhớ điều này, bạn sẽ nhìn thấy hướng giải quyết rồi từ từ vượt qua được mọi bế tắc. Bạn không một mình, bạn có Đức Phật cùng những người dành cho bạn ở bên cạnh. Chỉ cần tâm luôn hướng về phẩm hạnh cùng nghị lực và bạn luôn nhắc mình về điều ấy, tâm bạn sẽ ngày càng tĩnh hơn bởi bạn coi trọng việc giữ giới nên phúc đức sẽ giữ cho bạn tránh được ái dục cùng tham sân si để bạn không bị động tâm một lần nào nữa. Khi bị sa vào cám dỗ, người ta thường khó kiểm soát được sự nóng giận, vội vàng của mình. Cám dỗ cuốn lấy bạn như con rắn cuốn chặt lấy cổ tay bạn, nó không buông bạn ra trừ khi bạn dùng nội lực để khiến nó sợ hãi mà bỏ đi. Đừng sợ chết bởi bạn vẫn sẽ tiếp tục cuộc sống của mình sau đó, đừng ham nhục dục bởi cái giá phải trả cho điều ấy là vô cùng đắt, đừng vội yêu bất cứ ai chỉ vì sợ cô đơn, nếu bạn chọn sai người, tổn thương mà bạn nhận về sẽ là rất lớn. Đừng ham tiền bạc, địa vị, hãy biết bao nhiêu là đủ rồi dành thời gian của mình cho những điều ý nghĩa hơn. Đừng đố kị, ghen ghét cũng đừng than vãn, phàn nàn, bạn sẽ chỉ tự hạ thấp mình và đánh mất đi tự trọng thôi. Các dục là vậy, nếu cứ quay cuồng trong chúng, đưa ra quyết định sai lầm hết lần này đến lần khác, cuộc đời của bạn sẽ ra sao? Đáng sợ lắm. Hãy sống tốt, hãy nhắc mình lẽ phải, tâm tĩnh và thiện thì mới thành tâm tịnh. Đời người đi rất nhiều bước, rẽ rất nhiều hướng rồi đến khi mệt mỏi lại nhận ra mình chỉ cần sự bình an là đủ, khi lớn tuổi, gần đất xa trời, bạn cũng sẽ nhận ra điều ấy một cách rõ ràng hơn. Chỉ cần cứ nhắc mình về nhân cách cùng nghị lực, an lạc sẽ đến vì khi ấy bạn đã điều phục được tâm của mình rồi.
Comments
Post a Comment